Ngay từ khi con gái học lớp 6 tôi đã nói chuyện với con gái mình về chuyện tình yêu, tình dục. Tôi luôn muốn con bé hiểu rõ vấn đề để tránh việc tò mò quá mức mà làm điều không hay khi yêu. Mà con bé cũng thích nghe những chuyện này nên tôi không gặp khó khăn gì khi dạy nó cả.
Năm nay con gái tôi học lớp 12. Trước đây nó luôn đòi tôi mua điện thoại cảm ứng nhưng tôi không chịu. Tôi sợ con bé tiếp xúc quá nhiều với điện thoại, chát chít sẽ dẫn đến hư hỏng. Nhưng năm nay nó học thêm quá nhiều môn để chuẩn bị thi đại học vào mua hè năm sau. Gần như cả ngày con bé chỉ đi học thêm, về nhà chốt kín cửa tự học. Vợ chồng tôi chỉ gặp con vào giờ ăn cơm.
Thấy lịch học dày đặc, cộng với việc con gái luôn than phiền bị stress nên vợ chồng tôi thống nhất mua cho con bé một cái điện thoại xịn. Vì nghĩ con đã lớn nên tôi giao hẳn cho nó mà không cấm cản thời gian, mục đích sử dụng. Tuy nhiên tranh thủ những lúc con bé đi tắm, đi vệ sinh tôi đều lấy xem thử nó thường vào những trang web nào. Và tôi càng yên tâm hơn khi thấy con mình chỉ vào những trang học trực tuyến hoặc giải trí.
Tôi luôn chú trọng dạy giới tính cho con để con bé không tò mò. (Ảnh minh họa)
Vậy mà hai ngày trước, khi đóng tiền học thêm cho con, cô giáo của con có gọi tôi lại nói chuyện riêng. Cô ấy nói tôi cần phải chú ý nhiều hơn về con gái mình. Suốt cả buổi học con bé chỉ chăm chú vào điện thoại, nếu có bị nhắc nhở cũng chỉ cất đi vài phút. Rồi con bé dạo này cũng ăn diện hơn, đi học còn biết tô son môi đỏ và lựa chọn nội y không phù hợp với màu trắng áo học sinh.
Tôi nghe mà thất thần cả buổi chiều hôm ấy. Trong phòng con gái tôi có riêng một tủ quần áo. Nội y cũng do chính tay nó đi lựa mua. Tôi cũng hay hỏi vì sao chọn màu nổi quá thì nó nói để mặc ở nhà còn đi học thì vẫn mặc áo màu trắng cùng tông với sơ mi. Mà mỗi lần con bé đi học đều mặc áo khoác kín nên tôi chẳng thấy gì bất thường cả.
Tối đó, trong giờ cơm, tôi thẳng thừng tuyên bố sẽ kiểm duyệt việc dùng điện thoại của con bé. Tôi chỉ cho nó dùng mỗi ngày 30 phút sau giờ đi học thêm về. Còn việc đi học sẽ do tôi hoặc chồng tôi đưa đón. Con bé tỏ ra bướng bỉnh ngắt lời rồi to tiếng nói vợ chồng tôi lạc hậu, cấm cản sự phát triển của con. Chồng tôi hỏi vì sao tôi phải làm thế, tôi chỉ nói không muốn để con quá lệ thuộc vào điện thoại chứ không dám nói những điều cô giáo thông báo với anh.
Tối đó, vì không ngủ được nên tôi đi pha một ly sữa đem vào phòng con gái. Thường thì 11 giờ con bé vẫn còn học bài. Tôi cũng muốn nói một chút về việc học tập của con.
Tôi phải làm sao để giúp con gái mình đây? (Ảnh minh họa)
Không ngờ, khi tôi vừa mở cửa phòng thì choáng váng trước cảnh tượng trước mắt. Trong ánh sáng của đèn ngủ, con gái tôi mặc nội y đỏ, đang uốn éo liên tục trước màn hình điện thoại. Vì quá bất ngờ nên tôi làm rơi luôn cả ly sữa đang cầm trên tay.
Con gái tôi cũng bất ngờ không kém. Nó vội vàng cầm điện thoại rồi lấy chăn đắp lên người. Chồng tôi nghe tiếng ly vỡ cũng chạy đến phòng con gái và phát hiện ra sự việc. Đêm hôm đó, con bé bị chồng tôi bắt ngồi kiểm điểm nhưng nó vẫn cố cãi lại. Nó nói bạn bè nó giờ yêu nhau đều làm thế. Vả lại nó đang yêu một anh chàng người nước ngoài nên chuyện này cũng là bình thường.
Mấy ngày nay không khí trong nhà tôi vô cùng căng thẳng. Con gái tôi suốt ngày lầm lì, đi học về chẳng thưa ai đã trốn vào phòng. Đến giờ cơm nó cũng cắm mặt ăn cho nhanh rồi lại vào phòng nằm tiếp. Tôi hoang mang quá. Chỉ còn một năm nữa là thi đại học, cứ như thế này thì sao con bé thi cử gì được. Chồng tôi thì hăm dọa cho nó nghỉ học. Tôi phải làm sao để giúp con gái mình đây?