MÁ TÔI | VĂN HỌC TUỔI XANH
Truyện ngắn hay tuyển chọn Má tôi, người thì lúc nào cũng không nhớ tôi nhưng lúc nào cũng âm thầm quan tâm lo lắng cho tôi từng ngày, dù đi xa hãy ở gần thì má tôi vẫn vậy.
Người ta nói con đường đẹp nhất là con đường về nhà, tôi rời quê lên thành phố học đã 3 năm. Mỗi năm về 3, 4 bận, mỗi bận về vừa bước chân vào đến nhà chưa kịp bỏ ba lô xuống thì tiếng má đã ở ngay phía sau.
Nhà tôi ở gần bến sông, tuổi thơ của tôi là những chân trần đội nắng chan chan trốn má theo lũ bạn đi câu cá bống sao trong những bụi sườn nước. Lần nào má tôi cũng giận rung người đi tìm và lần nào cũng vậy chỉ mới nhìn nhánh cây bần khô trên tay má tôi đã òa lên khóc dù má chưa đánh roi nào.
Hồi tôi vào học lớp 1, ai cũng có má theo cùng còn tôi người theo cùng là chị hai. Rồi chị hai cũng chỉ đưa tôi đi học, ngày hôm đó vì chị hai ở nhà lo cơm nước cho ba má thì từ đó đến quãng đời học sinh tôi tự đi một mình. Ngày tôi cầm giấy báo đậu đại học chạy hớn hở khoe với má, bà mừng đến phát khóc nhưng vẫn bình thường như không có gì, hành động và lời nói của bà mâu thuẫn đến kỳ lạ…..
☼——————————————————————————-—-☼
Đài Tiếng nói Nhân dân TP. Hồ Chí Minh (The Voice of Ho Chi Minh city People) phát trên ba làn sóng AM 610 Khz – FM 99.9 Mhz – FM 95.6Mhz.
Cùng thưởng thức những lời yêu thương chân thật từ những tâm tình trong những lá thư trong chương trình những lá thư xanh của đài Tiếng Nói Nhân Dân TP.HCM – VOH. Nếu bạn yêu thích chương trình này hãy nhớ gửi thư chia sẻ bạn nhé.