Kết hôn và về làm dâu cho gia đình nhà chồng khó tính, mình mệt mỏi vô cùng. Lúc nào mình cũng mang tâm trạng nơm nớp lo sợ bị mẹ chồng quở trách, lại phải đau đầu với cô vợ của em trai chồng rất đỗi vô duyên.
Trước kia mình cũng không ghét cô ấy, chỉ từ khi bước chân về nhà chồng và sống cùng 1 nhà mình mới nhận ra cô ấy là người rất vô ý tứ. Thời gian đầu khi mới về làm dâu, mình cũng hay tâm sự với em dâu vì nghĩ chị em cùng cảnh xa nhà làm dâu cả. Hơn nữa bề ngoài cô ấy cũng cởi mở nên mình không có chút đề phòng.
Lần ấy mình có phàn nàn với em dâu về mẹ chồng. Mẹ chồng mình là người rất cầu toàn, ngay cả chiếc khăn mặt vắt lên cũng phải đều 2 bên bà mới vừa ý. Lúc đầu mình không biết nên thường xuyên bị mẹ chồng nhắc nhở. Vậy mà sau khi kể với em dâu, mình càng bị mẹ chồng soi mói hơn. Có hôm mẹ chồng mình còn nói thẳng là thích con dâu như em chồng, vừa vô tư lại không hay để bụng như mình. Từ đó mình có ác cảm với em dâu và không còn to nhỏ cho cô ấy biết chuyện của mình nữa.
Từ đó mình có ác cảm với em dâu và không còn to nhỏ cho cô ấy biết chuyện của mình nữa. (Ảnh minh họa)
Đó mới chỉ là cách ăn ở của em dâu mình, còn có những chuyện tế nhị khác khiến mình cảm thấy không vừa mắt hơn. Đành rằng cô ấy trẻ trung, xinh đẹp nên muốn khoe vẻ đẹp cũng không có gì là quá đáng. Nhưng cái gì cũng phải có chừng mực. Trong khi nhà mình ngoài em trai chồng còn có bố chồng và chồng mình, vậy mà em dâu lại vô tư ăn mặc hớ hênh trước mặt mọi người. Hôm thì cô ấy diện áo 2 dây, hôm lại mặc chiếc quần ngắn cũn. Nói thật mình cảm thấy không ưng mắt, nhưng chẳng lẽ mẹ chồng không nói gì mình lại lên tiếng? Như thế chắc mọi người sẽ nghĩ mình thân hình xồ xề nên ghen tỵ với em dâu cũng không chừng.
Đã vậy chồng mình lại rất hay so sánh mình với em dâu. Ai cũng có những tính cách khác nhau, bản thân mình mỗi lúc giận nhau đều muốn tĩnh tâm im lặng còn chồng mình lại muốn nói cho hết rồi thôi. Thế là có lần anh nói mình khiến anh khó chịu, ước gì mình được bằng 1 nửa tính cách của em dâu thì anh sẽ đỡ mệt mỏi vì cứ phải cố suy đoán mình đang nghĩ gì.
Lúc ấy mình cảm thấy rất giận chồng nên đã dọn đồ về hẳn nhà ngoại. Chồng mình phải năn nỉ và xin lỗi mình cả tuần trời mình mới chịu về. Kể từ hôm đó mình cũng quán triệt chồng không gần gũi với em dâu, cũng không được so sánh mình với cô ấy. Nói thật đó có thể là yêu cầu hơn quá, nhưng chiều vợ 1 chút cũng có sao đâu.
Bình thường mình nhờ thì chồng từ chối ngay, vậy mà em dâu mới mở lời anh đã giúp. (Ảnh minh họa)
Vậy mà chồng mình lại làm 1 việc giúp em dâu khiến mình nổi đóa. Hôm ấy mình đang trên đường về thì thấy chồng mình cũng đang đi bộ về nhà. Trên tay anh cầm 1 túi bóng đen, mình hỏi anh cầm gì thì anh thành thật nói anh mua giúp em dâu bịch băng vệ sinh. Cô ấy nói đến tháng đau bụng không đi ra ngoài được mà sắp phải đi gấp, nhà lại không có ai nên nhờ chồng mình mua giúp.
Nghe đến đấy mình cảm thấy tức tối lắm. Bình thường mình nhờ thì chồng từ chối ngay, vậy mà em dâu mới mở lời anh đã giúp. Hơn nữa lại còn là chuyện tế nhị, thử hỏi làm sao mình không giận cho được?
Mình không cố ý ghen tuông nhưng chồng mình lại nói mình làm quá. Mẹ chồng cũng chửi mình không biết thông cảm cho em dâu. Cuối cùng bây giờ ai cũng nghĩ mình là người bụng dạ nhỏ nhen mà không biết cảm giác 1 người phụ nữ thấy chồng mua băng vệ sinh cho người khác. Người ấy lại là người mình vốn chẳng ưa chút nào, vậy thì mình ghen có gì là thái quá chứ?