Bố mẹ cấm em tiếp tục yêu sau khi đi ăn một bữa với bạn trai của em

0
3235

Em quen bạn trai trong một lần tham dự sự kiện ra mắt game online. Bạn thân của em làm marketing cho game đó nên em đến theo diện ủng hộ bạn chứ em không hào hứng lắm với game. Nhưng chính hôm đó em biết anh, anh là nhân viên công ty game đồng thời tham gia cosplay cho game đó. Vì thấy anh đẹp trai, hài hước nên em đã xin chụp ảnh cùng, rồi chúng em trao đổi facebook để tiện liên lạc và gửi ảnh, tag nhau vào.

Lúc đó thấy anh nói chuyện kiểu game, em thấy thú vị lắm. Anh luôn xưng “tại hạ” gọi em là “tiểu thư”, gọi bạn bè là “các hạ”, đối với anh chị lớn hơn thì xưng “vãn bối”… nói chung câu nào của anh cũng mang hơi hướng tiểu thuyết kiếm hiệp, lại thêm bộ quần áo cổ trang trên người anh, càng khiến nhiều người thích thú. Em bị ấn tượng bởi điều đó, và em biết hôm đó không chỉ em mà có rất nhiều cô gái thích anh.

Em cầm cưa được 2 tháng thì anh cũng đổ. Trong thời gian nói chuyện qua facebook, em thấy anh rất hài hước và luôn có nhiều chuyện để nói. Nhưng đến lúc yêu nhau, gặp gỡ nhau nhiều hơn, em lại phát hiện ra bạn trai em dường như có vấn đề về đầu óc.

Bố mẹ em choáng váng và cấm em tiếp tục yêu sau khi đi ăn một bữa với bạn trai em - Ảnh 1.

Đúng là ở với anh thì luôn vui vẻ, không bao giờ ngớt tiếng cười.

Trong cuộc sống hiện thực, anh vẫn luôn nói bằng giọng phim chưởng, vẫn xưng “các hạ” với “tiểu thư”, “cô nương”. Lần đầu đưa anh ra mắt đám bạn em, tụi bạn em còn hào hứng vì thấy anh vui tính. Nhưng rồi lần thứ hai, lần thứ ba gặp, anh vẫn như người trên mây thì đám bạn em không cười nữa, chúng nó chỉ cảm thấy vô duyên, cảm thấy như anh cố tình đùa giai, không nghiêm túc.

Em cũng khuyên anh vài lần, nói anh đừng thái quá nữa, khi nào cần nghiêm túc thì phải nghiêm túc, khi nào gặp gỡ đám bạn chém gió thì tùy anh. Anh đồng ý, nhưng được vài tiếng đồng hồ thì lại đâu vào đấy.

Đỉnh điểm là lần gặp gỡ phụ huynh cách đây 3 ngày. Hôm đó bố mẹ em lên thăm em, em nhờ anh đi cùng đón bố mẹ em và đưa ông bà đi ăn một bữa cùng nhau. Ngồi nói chuyện với bố mẹ em mà anh vẫn xưng “vãn bối”, gọi bố mẹ em là “tiền bối”, gọi nhân viên quán ăn là “tiểu nhị”, gọi xe máy của anh là “tuấn mã”.

Khi anh nói “Để vãn bối kêu một chiếc xe ngựa chở nhị vị tiền bối về trước, vãn bối và tiểu thư đây sẽ cưỡi tuấn mã về theo sau”, sau đó anh giơ tay vẫy taxi. Mẹ em thì cười cười, nhưng bố em có vẻ không hài lòng. Em biết bố em cảm thấy anh không nghiêm túc. Em cũng kéo tay nhắc nhở anh vài lần nhưng anh cứ cười và bảo: “Không quan trọng, vui là chính”. Thử hỏi vui cái gì khi đưa phụ huynh đi chơi mà anh cứ vô duyên như thế?

Bố mẹ em choáng váng và cấm em tiếp tục yêu sau khi đi ăn một bữa với bạn trai em - Ảnh 2.

Sau khi về quê, mẹ em vẫn gọi điện bảo em đừng thân mật với anh nữa, dần giãn ra rồi chia tay. (Ảnh minh họa)

Ngay tối hôm đó, khi anh ra về, bố em đã hỏi em có phải anh đọc nhiều truyện kiếm hiệp hay xem nhiều phim chưởng quá hay sao mà đầu óc cứ lâng lâng, đi trên mây. Em phải giải thích rằng tính anh ham vui nên mới như vậy. Nhưng bố em đã lắc đầu nói: “Quen ai thì quen, tránh đám này ra. Không nghiêm túc đứng đắn thì làm sao trở thành chỗ dựa cho con được”.

Sau khi về quê, mẹ em vẫn gọi điện bảo em đừng thân mật với anh nữa, dần giãn ra rồi chia tay, chứ bố mẹ em không chấp nhận kiểu sống của anh chàng này. Bố em sợ anh vì mải chơi, đầu óc lúc nào cũng như kiếm khách thế này thì sau này không làm tròn trách nhiệm của người chồng trong gia đình.

Em cũng thấy anh hơi thái quá. Đúng là ở với anh thì luôn vui vẻ, không bao giờ ngớt tiếng cười. Nhưng đi với phụ huynh mà anh vẫn làm ra những hành động đó thì có phần vô duyên quá rồi phải không?. Giờ bố mẹ em cấm cản, nhất quyết không cho em tiếp tục yêu anh. Mà anh thì vẫn tỏ vẻ chẳng bận tâm gì. Em bối rối quá các chị ạ. Em có nên nghe lời bố mẹ mà rời xa anh hay tiếp tục yêu anh rồi cố tìm cách thay đổi anh và thuyết phục bố mẹ em đây?