Sau tất cả, vẫn luôn có một người đàn ông bên cạnh tôi (Phần 3)

0
4159

Vợ chồng tôi vừa ngồi xuống, mẹ chồng tôi đã vứt lên bàn một sấp giấy. “Tôi đã đưa thằng bé đi xét nghiệm ADN. Dù sao giờ cũng đã chắc chắn nó là cháu đích tôn nhà này. Cô thì tôi không nhận nhưng con cháu tôi không thể nào sống ở một nơi tối tăm, nóng nực như vậy. Vợ chồng cô coi chuyển đồ về đây càng nhanh càng tốt. Nếu không thì không cần chuyển gì cả để tôi chi tiền mua mới toàn bộ”.

Chồng tôi mừng rỡ ôm lấy vai tôi vì anh nghĩ như vậy có nghĩa là mẹ đã chấp nhận vợ chồng con cái chúng tôi. Nhưng tôi biết, mọi chuyện chắc chắn không đơn giản như thế.

Quả nhiên, ngay hôm sau, mẹ chồng tôi đã thuê vú nuôi về chăm con trai tôi. Bà thậm chí không cho thằng bé bú sữa tôi vì sợ “lây máu tâm thần và lẳng lơ hư hỏng”. Nhiều lúc làm việc nhà, nghe thằng bé khóc, tôi xót ruột chạy lên đều nhận được cái lườm quýt của mẹ chồng và câu xua đuổi: “Đi xuống, trên này không có việc của cô”.

Đêm nào tôi cũng khóc ướt gối vì nhớ con. Chồng tôi thấy thế đòi bế con xuống với tôi nhưng đều không được. Mẹ chồng tôi chăm cháu rất kĩ. Sữa ngoại, quần áo đẹp, xe, võng, nôi…đầy đủ cả. Phòng thằng bé được thuê người về trang trí y như một tòa lâu đài nhỏ. Vì thế tôi cố chịu đựng, chấp nhận tất cả để con trai tôi được sung sướng.

Sau tất cả, vẫn luôn có một người đàn ông bên cạnh tôi (Phần 3) - Ảnh 1.

Tôi cố chịu đựng, chấp nhận tất cả để con trai tôi được sung sướng. (Ảnh minh họa)

Hàng ngày tôi thức dậy lúc 5 giờ sáng để chuẩn bị đồ ăn sáng. Chồng tôi thì dễ nhưng bố mẹ chồng tôi luôn ăn một bữa 4 món khác nhau. Nấu ăn xong tôi phải lau dọn cả một căn nhà 3 tầng. Sau đó dọn vườn, giặt giũ, phơi phóng quần áo. Gần như cả ngày tôi chẳng bao giờ được nghỉ ngơi.

Bữa sáng và tối chồng tôi ở nhà nên tôi được ngồi ăn cùng mọi người. Nhưng bữa trưa thì tôi phải đứng bên cạnh chờ đợi. Bố mẹ chồng ăn xong mới tới lượt tôi ăn và dọn chén đũa xuống rửa. Tôi cũng chỉ được thấy con trai khi cô bảo mẫu ăn cơm. Lúc này tôi mới được bế con một lúc. Cô bảo mẫu cố tình ăn chậm để tôi được chơi với con lâu hơn, nhưng mẹ chồng tôi luôn canh chừng, có đôi lần còn quát cả cô tội lề mề.

Chồng tôi thấy tôi ngày càng gầy yếu thì xót xa lắm. Anh luôn hỏi tôi ăn uống có được không? Có bị mẹ bắt nạt không? Nhưng tôi làm sao có thể kể ra những điều mình phải chịu đựng. Tôi không muốn anh khó xử khi đứng giữa mẹ và vợ.

Tôi nhẫn nhịn là thế nhưng vẫn không thể chấp nhận được chuyện mẹ chồng quyết tâm chia rẽ mẹ con tôi. Hôm ấy tôi đang nấu ăn thì cô bảo mẫu chạy xuống nhờ tôi bế hộ thằng bé một lúc để bà ấy đi vệ sinh. Lúc đó mẹ chồng tôi vừa đi tập dưỡng sinh về.

Thấy tôi bồng bế, hôn hít con trai, bà chạy ào tới giật lấy rồi mắng thẳng mặt tôi. “Con bệnh này, cấm được đụng tới thằng bé”. Tôi bất lực nhìn bà bế nó lên phòng và chửi cô bảo mẫu. Từ đó, tôi nung nấu ý định bỏ trốn. Tôi không thể chịu đựng được. Tôi đã từng mất một đứa con, giờ không thể mất luôn đứa còn lại được.

Sau tất cả, vẫn luôn có một người đàn ông bên cạnh tôi (Phần 3) - Ảnh 2.

Chồng tôi thấy tôi ngày càng gầy yếu thì xót xa lắm. (Ảnh minh họa)

Cuối cùng tôi cũng đợi được ngày ấy. Bố mẹ chồng đi khiêu vũ, tôi xin bảo mẫu cho bế bế một lúc. Bà ấy đồng ý. Tôi bế con ra cửa rồi gọi taxi đi thẳng về nhà mình. Đêm ấy, mẹ chồng và chồng tôi tới.

Bà ra sức mắng nhiếc, chửi rủa và bắt tôi trả lại cháu cho bà. Tôi chỉ biết ôm chặt con trai, đóng kín của phòng ngồi bên trong. Mẹ chồng tôi chửi đã miệng còn hăm dọa sẽ kiện tôi tội bắt cóc cháu bà. Tôi nghe loáng thoáng tiếng chồng mình bảo bà về đi, để anh khuyên tôi.

Một lát sau, mẹ chồng về rồi tôi mới dám đi ra. Chồng tôi ngồi trên ghế salon, ôm chặt đầu. Vừa thấy tôi, anh đã chạy lại ôm rồi khuyên tôi về nhà. Tôi cười, vứt cho anh tờ đơn ly hôn tôi đã sớm soạn sẵn. Chồng ơi, thì ra anh cũng nhu nhược, chẳng bảo vệ được vợ con anh.

Anh cầm lấy tờ giấy, thẫn thờ một lúc rồi nói rất nhỏ: “Anh chỉ làm mọi cách để em và con được sống sung sướng hơn. Anh không ngờ em lại phải chịu đựng nhiều như thế, anh xin lỗi. Anh sẽ để em bình tâm một tuần. Tuần sau anh lại tới, anh sẽ đưa em về trọ như cũ. Chỉ cần em còn tin và yêu anh”.

Anh về rồi, tôi gục mặt khóc. Cuộc tình đầu tan vỡ, cuộc hôn nhân cũng sắp tan vỡ, tôi cảm thấy mình thật bấn loạn, thật mất phương hướng. Trong lúc tôi suy sụp, đau khổ nhất thì có một người lại xuất hiện.

(Còn tiếp….)

Workshop “Ngày thứ 8 của mẹ” là một hoạt động đặc biệt của chiến dịch We Are Family được tổ chức hoàn toàn miễn phí dành cho 100 người phụ nữ được sống với những sở thích, đam mê của bản thân tại Hà Nội (29/07) và Hồ Chí Minh (05/08).

Tại đây, bạn không chỉ có cơ hội được trao đổi, chia sẻ với rất nhiều người phụ nữ đồng điệu mà còn được sở hữu những tấm hình cực kì xinh đẹp bên niềm đam mê của bản thân. Cùng với đó là những trải nghiệm thỏa thích khi được làm những điều mình yêu, học hỏi và gặp gỡ nhiều phụ nữ cùng chung đam mê ở các lĩnh vực: ẩm thực, handmade, homemade, mỹ phẩm organic… với sự hướng dẫn của các chuyên gia nổi tiếng.

Hãy chia sẻ ngay đam mê của bạn tại http://waf.afamily.vn để có cơ hội tham dự workshop “Ngày thứ 8 của mẹ” và mang về nhiều phần quà giá trị ngay bây giờ nhé!

Sau tất cả, vẫn luôn có một người đàn ông bên cạnh tôi (Phần 3) - Ảnh 4.