NHỮNG NGƯỜI ĐI LẠC | VĂN HỌC TUỔI XANH
1/ Thương nhớ mù u
Tôi nhớ hồi nhỏ, cứ xuôi chiếc xuồng ba lá về ngoại tôi thấy hàng mù u nghiêng mình soi bóng nước. Hàng mù u không có từ bao giờ mà xanh cả khúc sông quê. Từ trên cây mù u nhìn xuống mà thấy cánh đồng quê, những mái nhà tranh và khói lam chiều, bóng dáng mù u cao trên từng bãi đất. Ngày tháng trôi qua, mùa mù u còn nở hoa nhưng giờ đã rụng đầy xuống nước.
Bọn con nít ngày nào đã rời bỏ miền quê yên tĩnh, ai còn nhớ thời con nhặt trái mù u. Riêng tôi còn một khoảng kí ức mênh mông mùa mù u chín. Nội tôi giã nát trái mù u để có dầu, mỗi tiếng tí tách qua từng nhịp giã chày. Nghe tiếng tách ấy còn trong tâm trí tôi nhưng bây giờ không còn nữa. Khi người ta dời gót về phía đô thành và mù u làm tôi nhớ lại một kiếp người cơ cực…….
2/ Nợ quê cả một trời thương nhớ
Những nỗi nhớ không thể nào quên, nỗi khổ người dân quê gồng gánh chạy ngược chạy xuôi. Trên đôi quai gánh quặng nặng mẹ cha những mùa gieo cấy thuở xưa. Ám ảnh chỉ một mùa tuổi thơ chỉ toàn là tan tác loạn lạc đau thương. Bát cơm quê trộn với khoai sắn cũng ấm lòng bao lớp người những xế chiều xập xệ.
Thời gian trôi qua, số phận lẩn quẩn bên những con người quê khắc khổ đói nghèo. Ngay cả tóc dài đen chả nhớ đã chải bao lâu rồi vì chẳng chải chuốt như thuở ngày thanh xuân. Cả đời dì tôi chăm bẩm mấy đứa cháu bơ vơ, mẹ cha bỏ đi bìm bịp vì miếng cơm manh áo. Đã vậy mà ông trời còn nhẫn tâm lấy đi chỗ vựa vững vàng của Dì…..
3/ Những người đi lạc
Thời gian trôi qua hằng ngày, những cơn gió thổi bay qua làm tóc của Tâm bay trong gió. Nhiều người nói xấu Tâm nhưng Tâm chẳng bao giờ để ý lời người khác, chỉ nhìn rồi lại đi. Tâm không nói chuyện được từ ngày đó như một lối rẽ của cuộc đời của những người đi lạc vào cuộc sống khác.
Ngày tháng năm nào Tâm còn chơi búp bê ngô, búp bê ngô chính là tuổi thơ của những đứa trẻ vùng quê nghèo. Búp bê giống như đứa em gái bé nhỏ mà Tâm luôn mong muốn có được. Ngôi nhà của Tâm đơn giản đến mức có thể nhớ được tất cả các đồ vật bên trong dù chỉ nhìn qua 1 lần nhưng giờ không còn ai xài nữa. Ngoại ôm tất cả mọi tội lỗi thuộc về mình, Ngoại lo lắng cho Tâm. Cuộc đời Ngoại là chuỗi khổ đau từ nỗi lo này đến nỗi lo khác chẳng biết bao giờ mới có thể yên tâm……
☼——————————————————————————-—-☼
Đài Tiếng nói Nhân dân TP. Hồ Chí Minh (The Voice of Ho Chi Minh city People) phát trên ba làn sóng AM 610 Khz – FM 99.9 Mhz – FM 95.6Mhz.
Cùng thưởng thức những lời yêu thương chân thật từ những tâm tình trong những lá thư trong chương trình những lá thư xanh của đài Tiếng Nói Nhân Dân TP.HCM – VOH. Nếu bạn yêu thích chương trình này hãy nhớ gửi thư chia sẻ bạn nhé.