Tôi khá kén chọn trong tình cảm. tôi không cần vợ đẹp chỉ cần dịu dàng, hết lòng thương chồng thương con. Tôi cũng không thích những cô gái quá đam mê công việc mà bỏ bê gia đình. Dĩ nhiên không phải vô lý mà tôi kén chọn như vậy. Tôi có ngoại hình, có học thức cao, lại làm thầu công trình với số tiền tỉ. Mới hơn 30 tuổi tôi đã có nhà, xe ô tô và một quán cà phê. Vì vậy tôi muốn vợ mình phải là hậu phương vững chắc cho chồng.
Thế mà mãi tôi vẫn chẳng ưng được ai. Mẹ tôi phát ngán kêu tôi kén quá ế già. Bố tôi thèm cháu nội đến mức thấy tôi ở nhà ôm máy tính là thở dài. Ông suốt ngày bảo tôi phải ra đường, phải đi chơi mới có người yêu được. Thậm chí bố còn mua cho tôi một quyển sách tâm lí phụ nữ rồi bắt tôi đọc cho hết.
Mãi đến đầu tháng 6 này tôi mới tìm được một người như ý. Em là giáo viên tiểu học nên rất thương trẻ nhỏ. Hôm ấy em cùng bạn đến quán tôi uống cà phê. Cháu tôi chạy chơi chẳng may vấp té. Em vội vã chạy đến đỡ cháu tôi dậy rồi hỏi han, còn dẫn con bé đi rửa vết xước. Quá ấn tượng, tôi đã không lấy tiền cà phê bàn em hôm đó.
Nơi hẹn hò của chúng tôi chính là quán cà phê của tôi. (Ảnh minh họa)
Rồi tôi lân la tìm cách nói chuyện, xin số điện thoại của em. Nơi chúng tôi hẹn hò chính là quán của tôi. Ban đầu em không biết tôi là chủ quán nên cứ đòi chia tiền cà phê với tôi. Mãi sau này khi biết, em ngạc nhiên trách tôi giấu giếm.
Tôi ưng ý em lắm. Hiền lành, nói chuyện dịu dàng, am hiểu nhiều, công việc cũng cao quý. Qua cách nói chuyện tôi nhận ra em rất quý trọng tình cảm gia đình. Em còn nói nếu sau này có chồng em sẽ chăm sóc chồng con thật tốt. Cũng có vài lần em làm bánh đem đến quán cho tôi. Mỗi khi tôi nhận công trình, em luôn động viên tôi làm cho tốt.
Tôi định cuối năm nay sẽ tổ chức lễ cưới. Thế mà không ngờ ông nội tôi lại đổ bệnh nặng và mất cách đây một tuần. Người yêu tôi cũng đến thắp hương. Đây cũng là lần đầu tiên em ra mắt dòng họ nhà tôi. Chỉ không ngờ, ấn tượng em để lại trong mọi người quá xấu vì cách ăn mặc không phù hợp.
Tôi không hiểu em muốn gây ấn tượng hay khù khờ sợ sệt lần đầu ra mắt mà lại chọn cách ăn mặc như vậy. Em mặc một cái váy ôm sát, ngắn ngủn, lại tô son đỏ choét, tô mắt đậm đen, cả khuôn mặt bự phấn. Thấy em từ cổng, tôi đã bất ngờ.
Tôi thật không ngờ em lại chọn cách ăn mặc lố lăng vậy để đi dự đám tang. (Ảnh minh họa)
Bước vào, em đặt lẵng trái cây lên bàn thờ rồi lạy. Khi em cúi xuống, tôi phải đứng sau che chắn để em không bị hớ hênh. Khi em ra về, tôi hỏi vì sao lại ăn mặc kì lạ thế này, em cười ngượng ngập nói lần đầu tiên ra mắt nên em muốn để lại một cái gì đó đáng nhớ cho mọi người.
Đúng là đáng nhớ thật. Bởi ngay khi bước vào nhà, tôi đã bị bố mẹ, cô dì gọi vào giáo huấn cho một trận. Bố tôi còn nói tôi kén cá chọn canh cuối cùng chọn đúng một cô hâm hâm dở dở. Suốt cả tuần nay, cứ thấy tôi ở đâu là mọi người lại khuyên can nên chia tay em cho đỡ nhục.
Thật tình thì tôi biết người yêu mình chỉ là quá hồi hộp nên nhầm lẫn trong ăn mặc thôi. Nhưng ấn tượng ban đầu đã xấu thế thì sao cưới em làm dâu được nữa? Mà chia tay em thì cũng quá tội nghiệp. Tôi phải làm sao cho ổn đây?