Em và bạn trai yêu nhau đã hơn 3 năm nay. Anh ấy cái gì cũng tốt trừ chuyện thích ăn thịt chó. Em thì lại cực kì dị ứng với thịt chó các kiểu. Với em, chó là con vật trung thành để nuôi, để bầu bạn chứ không phải để hấp xào luộc.
Hồi mới quen, em không biết anh có sở thích này. Đến ngày sinh nhật anh, anh dẫn em đi ăn cùng 3 người bạn của anh. Quán ấy chỉ đặt một cái biển “Đủ món” viết sơ sài trên một cái bảng gỗ nên em không biết rõ. Đến lúc bước vào phòng nghe anh hùng hồn gọi “cho đủ 7 món ra nhé chủ quán” rồi khi nhân viên mang ra 5 bát mắm tôm, em đã ngờ ngợ.
Cho khi họ bưng ra một mẹt đủ 7 món thịt chó, em đứng hình tại chỗ. Vì mới yêu, lại đang đi cùng bạn anh nên em không dám nói chỉ không đụng đũa vào món nào. Thấy thế anh ấy mới hỏi và biết em không ăn được thịt chó.
Sau hôm đó, anh hứa với em sẽ bỏ ăn thịt chó. Suốt mấy năm qua đúng là anh chưa từng chở em đến quán thịt cầy bao giờ nữa nên em cũng tin là thật. Vậy mà không ngờ anh lén ăn thịt chó sau lưng em.
Không ngờ anh vẫn lén lút ăn thịt chó sau lưng em. (Ảnh minh họa)
Chuyện này cũng là do một người bạn chung báo lại cho em, mỗi khi đi nhậu với bạn, anh đều nhất quyết đòi đến quán thịt cầy và ăn rất khí thế. Vì chuyện này mà tụi em hay cãi nhau. Thậm chí cũng vì chuyện này mà bây giờ chúng em chia tay nhau luôn.
Vì yêu nhau lâu nên tuần trước anh đưa em về nhà ra mắt gia đình. Vừa để xe đầu ngõ, em đã thấy một bầy chó nhỏ chó to chạy ra mừng anh. Trong đó có một con cứ quấn lấy chân anh không buông ra. Em cứ nghĩ anh sẽ cúi xuống bế nó ra không ngờ anh lại thẳng chân đá nó kèm theo xua đuổi: “Cút ngay”.
Con chó văng ra xa vì đau nên kêu ăng ẳng rất đáng thương. Em trách thì anh dửng dưng nói: “Chỉ là con chó thôi mà, em không nghe câu yêu chó chó liếm mép à”. Cũng nhờ vậy mà em biết anh không hề thương động vật.
Chưa hết, khi dọn cơm ăn, vì nhà anh không có bàn ăn nên ngồi chiếu ăn dưới nền nhà. Tô thịt gà vừa đặt xuống thì một con chó nhỏ chạy tới liếm vào. Ngay tức thì anh nắm lấy cổ nó vứt ra xa. Em hoảng hốt chạy tới bế nó lên vì nó bị đau không dậy nổi. Vì đang ở nhà người yêu nên em phải cố nhịn dù trong lòng rất tức tối.
Chiều, trước khi chở em về, em còn nghe anh dặn hai đứa em họ ở nhà làm thịt trước con chó nhốt trong vườn, đợi anh về tối nhậu. Em sững người hỏi lại anh thì anh nói: “Chó nuôi cũng chỉ là để ăn thịt. Cả nhà anh ai cũng vậy. Nếu em về làm dâu thì nên tập quen dần với các món này đi”.
Không ngờ anh nói em phải tập làm quen với các món thịt chó nếu bước chân vào làm dâu nhà anh. (Ảnh minh họa)
Tối ấy em đã suy nghĩ rất nhiều và gửi qua cho anh nhiều bài viết cảm động về sự trung thành của loài chó. Em khuyên anh không nên ăn thịt chó nữa và nói nếu anh cứ như vậy em sẽ chia tay.
Không ngờ anh nhắn lại: “Em rách việc thật”. Anh còn nói không ngờ em xem anh còn thua một con chó. Nói qua nói lại thì tụi em lại cãi nhau và anh nói muốn chia tay thì chia luôn. Suốt cả tuần nay anh không hề nhắn tin gọi điện cho em. Em chủ động thì anh nhắn lại: “Về ôm chó nhà em mà ngủ”. Em điên quá. Một người đàn ông không biết thương động vật thì sao thương con cái được. Theo mọi người là em sai hay anh sai? Không lẽ chuyện tình ba năm trời lại kết thúc một cách lãng xẹt như vậy sao?