Tôi đau khổ kể từ hôm qua đêm bên nhà cậu hàng xóm

0
1853

Hôm sau, em lạnh lùng không nói chuyện với tôi, bảo tôi xem như chưa có gì, tránh xa ra vì không tốt cho cả hai.

Tôi là Tuấn Minh, 25 tuổi, tôi phát hiện ra mình thích người cùng giới khi đang còn học cấp 3. Giờ tôi làm cho một công ty nước ngoài, ở đây tôi quen một bạn nam 22 tuổi, cùng dãy trọ và làm cùng công ty nhưng khác phòng ban. Em có tập thể hình nên được nhiều người mơ ước. Em hay cười và trò chuyện cùng tôi. Tính em rất dễ gần, hát hay, giọng nói hơi lanh lảnh như con gái, ngọt ngào. Đôi khi 2 đứa trêu đùa em thường đụng vào người tôi, dần dần tôi có cảm tình với em.

Trong một lần tình cờ có bạn đến ở phòng tôi, tôi qua phòng em ngủ cùng, cả đêm 2 đứa tâm sự không ngủ được. Gần sáng chúng tôi không kiềm chế cảm xúc được và quan hệ với nhau. Tôi cảm giác em từng trải chuyện này nhiều lần rồi, còn tôi chưa một lần nên không chủ động gì. Sáng hôm sau, em lạnh lùng không nói chuyện với tôi, bảo tôi xem như chưa có gì, tránh xa ra vì không tốt cho cả hai. Vậy là tôi cứ đi làm trong tâm trạng vật vờ, suy nghĩ tại sao em thích như vậy, lại bảo em sắp cưới một người con gái ở quê trong khi em không yêu người đó. Em còn bảo có nhiều việc phải lo, tôi đừng níu kéo làm gì chỉ khổ cho bản thân. Tôi cũng cố quên được vài hôm nhưng em gần ngay phòng tôi nên tôi không thể quên được, cứ gặp em là chuyện đó lại hiện lên trong đầu tôi. Tôi chỉ mong em cho cơ hội một lần nhưng em rất dứt khoát, tôi vẫn chưa tìm được lý do.

Tôi bảo em cưới người đó sẽ làm khổ cho họ, em bảo cuộc sống của em tôi không cần quan tâm. Em còn buông những lời cay đắng như xát muối trái tim tôi. Một hôm tôi không kiềm chế được qua phòng em và bị em lùa, cầm gậy đánh cho vài gậy. Giờ tôi chỉ có cảm giác hận bản thân và hận em, tôi không muốn sống nữa. Nếu sống nữa tôi sợ sẽ đeo bám em và hành hạ em suốt đời. Tôi chỉ muốn chết đi, nếu cho một phép màu thì tôi ước mình sẽ thích một người con gái chứ không phải sống cuộc sống như thế này.

Tuấn Minh