TÂM SỰ CẢM ĐỘNG CỦA CHÀNG TÂN BINH | NHỮNG LÁ THƯ XANH
1/ Tâm sự cảm động của chàng tân binh
Tôi sinh ra và lớn lên ở quê, trong gia đình đầy tình thương em gồm cha mẹ và anh chị em. Tuổi thơ của tôi đều giống bao trẻ con đồng quê khác đều thả diều, bắt dế, bắt cua đồng. Hạnh phúc hơn khi nhận được bằng tốt nghiệp, khi có mẹ bên cạnh dự lễ tốt nghiệp.
Trải qua ba năm học tập rèn luyên, các chương trình tiếp sức mùa thi, mùa hè xanh tôi được giao lưu với công đồng. Chuyện xảy ra bất ngờ với cái thư mời khi về nhà, bao dự định ấp ủ khi ra trường đành cất lại. Ngày nhập ngũ tiếp xúc với bao nhiêu thứ mới lạ, bỏ lạ nữa kia của tôi nhưng phải tập cách quen với cuộc sống quân sự…
2/ Gửi cậu ! Bạn thân của tớ
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đó đã vào năm 4 rồi thì chúng ta đã mỗi người một nơi. Cậu là một cô gái dễ thương, hòa đồng còn tớ thì hiền có phần nhút nhát. Tính cách chúng ta có thể trái ngược nhau nhưng đã chơi chung với nhau. Từ khi làm bạn với cậu, cậu đã làm tớ thay đổi rất là nhiều theo hướng tích cực, tớ không sợ đám đông hay ngại gì nữa. Cậu đã giúp tớ thay đổi về vẻ ngoài, tư tưởng của suy nghĩ tớ, cảm ơn cậu nhiều lắm !……
3/ Tình mẹ
Mẹ của con, Sài Gòn mùa này đã có những làn gió hanh hao rồi. Con đã nghe thấy cái lạnh len lỏi tấm ảo mỏng khi ra đường vào lúc sáng sớm. Con đã nghe thấy tiết trời dịu lại, nắng bớt nồng nàng và mưa bớt hối hả. Có những khi con được về nhà ngay với bố mẹ, con thèm ăn được bữa cơm do mẹ nấu, được ôm ấm. Sài Gòn đông vui tấp nập thật ấy nhưng đôi khi con vẫn chạnh lòng vì thấy mình cô đơn vì chỉ có gia đình mới có thể sưởi ấm mình mà thôi……
4/ Gia đình không hạnh phúc
Gia đình tôi tưởng chừng hạnh phúc nhưng ba tôi đã bỏ mẹ để em ở lại sống với mẹ. Những tưởng cuộc sống của mẹ và em đã yên ổn thì xảy ra biến cố lớn. Người đàn bà kia ghen ghét xúi ba em đánh mẹ, em còn nhỏ nên không làm gì được. Anh em tụi em bảo mẹ trốn đi, mẹ đành bỏ em ở lại để đi xứ khác kiếm tiền.
Khi mẹ về đón em thì ba đã đưa em vào ở chung với mẹ ké, cuộc sống của em toàn bị đánh đập và em cũng trốn đi. Em được người cưu mang đưa vào trại trẻ mồ côi, nhưng em lười đi học vì mặc cảm do lớn rồi còn học chung với mấy đứa nhỏ. Suốt tháng năm đó em nhớ mẹ nhớ quê vô cùng………
☼——————————————————————————-—-☼
Đài Tiếng nói Nhân dân TP. Hồ Chí Minh (The Voice of Ho Chi Minh city People) phát trên ba làn sóng AM 610 Khz – FM 99.9 Mhz – FM 95.6Mhz.
Cùng thưởng thức những lời yêu thương chân thật từ những tâm tình trong những lá thư trong chương trình những lá thư xanh của đài Tiếng Nói Nhân Dân TP.HCM – VOH. Nếu bạn yêu thích chương trình này hãy nhớ gửi thư chia sẻ bạn nhé.