Nếu chồng không đưa con riêng đi khai trường, tôi đã không mất con

0
2242

Tôi biết chồng mình khi anh đang gặp trục trặc trong cuộc hôn nhân đầu. Khi đó ngày nào anh cũng gọi cho tôi để xin lời khuyên. Vì gần nhà nhau nên tôi hiểu rõ chuyện gia đình anh. Vợ anh không sinh được con, mẹ anh lại thèm cháu nên cứ xung đột liên tục. Cuối cùng họ chia tay nhau.

Rồi chúng tôi đến với nhau theo lẽ thông thường. Nhưng đau đớn thay, ngay trong ngày cưới của tôi, vợ cũ anh lại sinh con. Mẹ vợ cũ anh chạy đến báo, thấy đám cưới rình rang thì đi về, chỉ để lại một phong bì ghi rõ nơi vợ cũ anh sinh. Đêm tân hôn, tôi cùng chồng phải xuống bệnh viện để xem tình hình. Thằng bé quả nhiên giống chồng tôi như đúc.

Thì ra lúc hoàn thành thủ tục li hôn, chị ấy phát hiện mình có thai nhưng cố giấu. Giờ gia đình nhà gái cũng không đòi hỏi nhiều ở chồng tôi, chỉ mong chồng tôi đứng tên cha và trợ cấp nuôi con để đứa bé không thiệt thòi.

Nếu chồng không đưa con riêng đi khai trường, tôi đã không mất con - Ảnh 1.
Ngay từ ngày đầu bước chân vào hôn nhân, tôi đã phải chia sẻ chồng mình cho một người đàn bà khác. (Ảnh minh họa)

Thế đấy, ngay ngày đầu tiên bước chân vào hôn nhân tôi đã phải chia sẻ chồng mình cho một người phụ nữ và một đứa trẻ khác. Chồng tôi một tuần ở bên nhà vợ cũ hết phân nửa. Nửa còn lại là đi nhậu hoặc nằm nhà xem ti vi. Tôi rút kinh nghiệm từ cuộc hôn nhân trước của anh nên không ở chung với mẹ chồng mà mua nhà riêng. Cô dâu mới là tôi không biết bao nhiêu đêm khóc ướt gối vì chồng bỏ đi chỉ sau một cuộc gọi của vợ cũ.

Lâu dần tôi đâm ra chán nản. Cũng vì đứa trẻ mà tôi cáu kỉnh, khó chịu hơn. Mỗi khi thấy vợ cũ anh đăng hình anh bế con, nhìn con cười hạnh phúc là tim tôi thắt lại. Niềm vui của anh cũng là nỗi đau của tôi.

Mẹ chồng tôi thì liên tục làm công tác tư tưởng cho tôi. Khi thì bà nói hãy thông cảm với vợ cũ anh. Khi thì bà nói đứa bé không có tội. Tôi cũng biết đứa bé không có tội lỗi gì, tôi cũng không ghét bỏ nó. Nhưng tôi sợ chồng mình sẽ vì nó mà lạnh nhạt, bạc bẽo với tôi.

Để giữ chồng, tôi đã cố gắng có thai. Nhưng vì là kết quả của một đêm chồng say nên bào thai khó giữ. Từ lúc cấn thai tôi đã phải xin nghỉ việc để dưỡng thai. Chồng tôi cũng quan tâm tôi hơn. Anh giảm hẳn đến nhà vợ cũ. 3 tháng mang thai dường như là khoảng thời gian tôi hạnh phúc nhất.

Nhưng rồi dấu hiệu sảy thai càng lúc càng rõ rệt hơn. Tôi liên tục ra máu và phải nằm một chỗ. Mẹ tôi phải đến chăm sóc tôi vì mọi sinh hoạt của tôi giờ đều gắn liền với cái giường.

Năm nay, con trai riêng của anh đi mẫu giáo. Ngay từ đầu tháng anh đã xin nghỉ mấy hôm để chở thằng bé đi mua cặp, quần áo. Cả việc đến trường đầu năm cũng do anh đưa thằng bé đi. Anh cũng nói trước với tôi ngày khai giảng sẽ đưa con đến trường cùng mẹ thằng bé cho con không tủi thân. Tôi không muốn đứa bé thiệt thòi nên đồng ý.

Không ngờ đêm ngày 4/9 tôi đã đau bụng quằn quại. Linh cảm có chuyện không lành, tôi bảo chồng mai đừng đi, tôi sợ. Không ngờ anh trách tôi ích kỉ, dùng cái thai để bắt buộc anh từ bỏ quan tâm con riêng. Suốt đêm đó, tôi chỉ biết khóc và khóc.

Nếu chồng không đưa con riêng đi khai trường, tôi đã không mất con - Ảnh 2.

Nếu anh nghe lời tôi ở nhà, có lẽ tôi đã không mất con. (Ảnh minh họa)

Sáng sớm hôm sau anh đã vội vã đi vì còn đưa mẹ con họ đi ăn sáng. Khi mẹ tôi đi chợ, vì muốn tiểu nên tôi cố bước xuống giường. Đi tiểu xong, bụng tôi cũng đau dữ dội. Tôi gọi điện cho anh hàng chục cuộc nhưng anh không hề bắt máy.

Khi mẹ tôi về, tôi mới được đưa đến bệnh viện nhưng cái thai đã không thể giữ nữa rồi. Lúc bác sĩ gây tê để phẫu thuật bỏ thai, tôi đã bắt đầu hận chồng. Nếu anh không đi, có lẽ tôi sẽ không mất con.

Lúc tôi được đưa ra thì anh vừa tới. Thấy tôi, anh cũng chẳng nói năng gì chỉ hỏi mẹ tôi vì sao tôi bị nặng như vậy. Mẹ tôi cũng vì giận nên mắng anh mấy câu. Thế mà anh đùng đùng trách mẹ con tôi cùng một ruột rồi bỏ về.

Hiện tại tôi đang ở bên nhà mẹ đẻ và đang chờ tòa gọi li hôn. Tôi xót xa cho chính mình quá. Nếu tôi không dại dột chấp nhận làm vợ anh thì cuộc đời tôi đâu bế tắc như vậy. Giờ làm lại cuộc đời có được không hả mọi người?